XỨ LẠ QUÊ NGƯỜI
Em ở đồng quê lạ xứ người
Ruộng chẵng mùi bùn lúa chẵng sung
Câu hò thủ thỉ không ai đợi
Em hát chỉ em đở lạnh lùng
Nắn nót từng lời học khó thành
Giọng người ngọng nghịu phải tập tành
Tiếng yêu bập bẹ không thành chữ
Ôm ấp người dưng chẵng chút tình
Đồng tiền nhân nghĩa đổi trao rồi
Nhắm mắt đành may rủi một đời
Những đêm giá rết hồn êm lạnh
Đau nhói tim đơn bóng một người
Tình phụ giờ anh chắc hận đời
Chữ nghèo theo tình nghĩa buông xuôi
Phận bạc má hồng đành trôi giạt
Đời em đã bán, khổ em thôi
Chương Hà
No comments:
Post a Comment