CHUYẾN TÀU
KHUYA
Tôi rời
Paris vội về Lyon
Nhà ga
khuya héo hắt đèn vàng
Trời vắng
lặng không người đưa tiển
Trái tim
buồn và một đêm đen
Còi thúc
giục vật vờ, thờ ơ
Còn trông
ai, lỡ ai mong chờ
Đường xa
không? Tình còn dịu vợi?
Bánh xe lăn
thâu ngắn thời xưa
Em bảo hẹn
, nhưng xin đừng tới
Tình dẫu
vui, thêm rối lòng em
Mấy mươi
năm hai đời rẻ đổi
Nuôi tình
cùng nung nấu mông mênh
Trời đông
giá đêm nào em nhớ
Mắt long
lanh, hoa tuyết lung linh
Tay quàng
nhau ôm tình đủ ấm
Rồi chia xa
lạnh lẽo riêng mình
Ga Lyon tàu
ngừng lâu lắc
Hồn thẩn
thờ , nửa xuống, nửa thôi
Anh đã tới
như mình vừa gặp
Tàu lại
đi, tình lại xa rồi
Chương Hà
No comments:
Post a Comment