CON ĐƯỜNG CỎ MAY
Ôi! nếu anh còn
nhớ
Mình hẹn hò nhau
ngày đầu tiên
Một góc bình yên
trong khu vườn nhỏ.
Con đường trinh
nguyên hằn sâu vết chân hai đứa;
Em trang trọng mặc
chiếc áo dài trắng tinh.
Vạt áo em mong
manh, dịu
dàng , thướt tha trong gió.
Hai tâm hồn nhẹ mở
ngỏ.
Em tung tăng ngụp
lặn trong niềm hạnh phúc.
Tà áo mới mơn man,
vấn vương hoa cỏ.
Những kim cỏ may
dính đầy vạt áo,
Anh ngồi cố gở!
Anh ơi mủi kim đính
mỗi lằn may, đan chặt tình nhau
Vững bền cho không
trắc trở!
Em đâu hiểu chỉ
một lần tình đã úa xàu.
Chỉ một lần rồi
mình xa nhau.
Nay em thẩn thờ
trên con đường cỏ may
Những vết kim vẫn
âm thầm đâm vào vạt áo.
Không có anh để gở.
Con đường xưa giờ
cỏ che lấp lối.
Em ngồi đây một
mình mòn mõi
Vạt áo dài ũ rũ,
xa xôi.
Dẫu một vết kim
cỏ may, em gở hoài không nổi
Một vết kim , sao
cứ đâm sâu vào tim nhức nhối
Chương Hà
No comments:
Post a Comment