MÙI HOA CHANH HOA BƯỞI
Tóc em mùi hoa chanh
Da thịt em thoảng mùi hoa bưởi
Em cô gái miệt vườn xa lạ xứ Bình Dương
Tới lui chi đây mang cả mùi hương
Làm lòng tôi cứ bàng hoàng, vương vấn
Thiếu mùi hương tôi như ngơ ngẩn
Đứng ngồi, ra vào, lẩn thẩn, ngu ngơ
Có phải đam mê mùi hương, đem thương, đem nhớ
Nhớ nước da bông bưởi
Nhớ mái tóc mượt mà, mướt như lá chanh non
Sao mùi hương lôi kéo nét người thương
Phải người đó mùi hương mới ra hương vị
Người và mùi hương quyện nhau kỳ dị
Chỉ cùng nhau tình mới lên ngôi
Tim xao động rộn ràng, chỉ cho một người thôi
Chỉ người đó suốt đời với mùi hoa chanh, hoa bưởi
Chương Hà
No comments:
Post a Comment