LÁ ME BAY TRONG CÔNG
VIÊN
Làm sao quên những
buổi chiều công viên
Tay trong tay, lòng
lắng đọng bình an
Nghe tiếng đôi tim
dạt dào, thổn thức
Lời yêu thầm hẹn
chắc trăm năm
Mình dung dẻ theo
con đường quen thuộc
Ngồi góc quen trên
ghế đá đã quen
Gió hiu lùa lá me
rơi lả tả
Trên tóc em, trên
thảm cỏ vào đêm
Đêm lặng lẽ , gió
đầu thu se sắt
Lá me vàng nhẹ
loáng thoáng ngậm sương
Không nói để đôi
lòng rung muôn điệu
Khúc nhạc tình
hòa vọng mối yêu đương
Bốn mươi năm, giở
anh tìm trở lại
Con đướng xưa thơ
thẩn lá me rơi
Công viên cũ quen
những tình nhân mới
Nhìn lá rơi, nhìn
ghế đá ngậm ngùi
CH
No comments:
Post a Comment