SƯƠNG KHÓI
LIÊU TRAI
Có phải em
về từ liêu trai
Tình còn
uẩn ức vội hoài thai
Hồn oan
vất vưởng nương sương khói
Ru giấc anh
an cõi đọa đày.
Đêm tàn u
tịch trời đông lạnh
Ai sưởi
lòng ai phút ấm nồng
Người với
ma dù phân hai cõi
Cũng vẫn
hai u hồn lạnh lùng.
Đêm đổ âm
thầm tình đọng dài
Mơ màng hư
thực mộng liêu trai
Ẻo lả anh
ôm cơn nguyệt tận
Xót xa em
nép vội hương mai.
Nợ trần
không vướng bận lòng nhau
Trăm năm
ngưng đọng khối tư sầu
Tình hờ
thắm đậm trôi đời thật
Kiếp xưa
tụ nối kiếp nào sau
Tình mỏng
nên người tình mong manh
Lời yêu câm
lặng tỏa chân tình
Hồn anh
tạm biến vào sương khói
Thân em mong
quyện giấc mơ lành
Lấp lửng
duyên se vùi tuyệt đỉnh
Ăm dương
trời đất cũng phù vân.
Chương Hà
No comments:
Post a Comment