VỢ TÔI
Ta gá nhau làm vợ
chồng
Mười ba năm có
phải là tù ngục
Hay cũng nghĩa
tình, cũng duyên nợ
Một mặt con lâu
dài ràng buộc
Cũng không bằng
nông nổi thuở dại khờ
Cùng kẻ gạt tình
lập lại chuyện xưa
Dan díu rồi quất ngựa
Mua được nọ rút
ruột gan cho nó
Lời xảo trá nó
dạy làm người mới
Táo trở, vô lương
làm lẽ sống đời
Sở khanh che mặt,
hạnh phúc giả vờ
Con rớt rơi tạo
phước trời dung ruổi
Lòi chuyện ở vậy
chờ đợi
Mặt mo với mặt dày
một mối
Sống núp, cuối
mặt,người đời phỉ nhổ
Hởi ơi
Chương Hà
No comments:
Post a Comment