ĐỂ TÔI LÀ CHUÔNG
GIÓ
Có khi nào em đổi
tôi làm gió
Để tôi được là
chuông
Em quấn quýt, quẩn
quanh cho tôi hạnh phúc hơn
Để không có em, tôi
im lặng mõi mòn
Tim lắng đọng,
ngẩn ngơ, thổn thức
Gió theo mây vui
phương trời khác
Tôi vặn mình, vật
vã , cô đơn
Trong bão bùng tôi
sẽ cố rên than
Tôi thương nhớ em,
bốn năm vần âm điệu
Gió ở xa, gió
không thấu hiểu
Tôi đợi từng mùa
dù gió chướng, gió lùa
Gió hắt hiu, se
sắt hồn thơ
Tôi run rẩy giọng
dài , giọng ngắn
Những ước mơ rủ
nhau trỉu nặng
Tôi quay cuồng núm
níu tình em
Vi vu, êm ả, thì
thầm triền miên
Cơn gió thoảng xoa
lòng tôi miên viễn
Và gió em nhỏ nhẻ
vẩn vơ ẩn hiện
Tôi mơ hồ nghe em
tới ngoài hiên
Tiếng cười nhẹ
nhàng và rất dịu dàng
Tôi cam nhận suốt
đời tình chuông với gió
Chương Hà
No comments:
Post a Comment