Saturday, December 30, 2017

MỘT THỜI TA ĐÃ YÊU


MỘT THỜI TA ĐÃ YÊU

Khung trời trường Luật
con đường Duy Tân rợp lá me bay
Anh đón đưa em những năm dài đại học
Tuổi đôi mươi, tình yêu hoa mộng, tương lai mơ ước thật dài
Những ngày thư viện
Buổi chiều công viên
Cuối tuần dung dăng đây đó
Em nói cười líu lo
Hương tóc em ngất ngây , nồng say
cho đêm về anh thẩn thờ nhung nhớ
Ta yêu nhau ấm từng trang sách vở
Hứa giữ tỉnh nhau suốt cả một đời nhau
Ôi một thời ta mới yêu để một đời tan vỡ
Em xa rời bất ngờ, anh không thể rõ
Sao ta hết lòng yêu thương mà tình không gắn bó
Tình tuyệt đối, em nỡ ruồng bỏ rồi
Nay ngày tháng trôi
Anh vẩn vơ trong khoảng đời quá khứ
Thời gian hờ hững buồn thiu
Anh ngồi đờ đẫn ở một góc đời
Cứ hồi tưởng bao kỷ niệm
Nhớ lắm một thời ta đã yêu


Chương Hà

LỜI NGUYỆN CẦU ĐÊM NOEL



LỜI NGUYỆN CẦU ĐÊM NOEL

Ngày nào năm xưa cùng em đi lễ
Đêm thánh đường cầu xin chúa ban ơn
Cho gia đình đôi bên bình an
Cho tình yêu mình keo sơn, miên viễn
Anh thương em giao trái tim cho em trọn vẹn
Và cũng dâng phần hồn cho chúa linh thiêng
Trong thánh đường chúa đã minh chứng tình duyên
Em dâng lễ dẩn anh làm con chiên ngoan đạo
Đêm Noel cùng nghiêm trang cầu nguyện
Tình duyên mình bền vững với thời gian
Từng Giáng Sinh anh càng rất yêu em
Tiếng nói giọng cười cần như hơi thở
Anh tin chúa chứng lời nguyện cầu từng đêm anh tỏ
Yêu thương em, gắn bó trọn đời
Chì vài mùa em đã xa anh theo tình yêu mới
Giáng Sinh về anh buồn nghĩ tới em
Lời nguyện cầu em giữ rồi quên


Chương Hà  Noel 2017

LỄ GIÁNG SINH CỦA NHỮNG NGƯỜI BẠN NHỎ


LỄ GIÁNG SINH CỦA NHỮNG NGƯỜI BẠN NHỎ

Đêm Noel mèo con hài đồng nằm meo meo trong máng cỏ
Chó vện, chó cò, chó vá ba vua lẩn quẩn ngoắc đuôi mừng
Nương những vì sao lấp lánh, mấy sóc  con lễ mễ khiêng lễ vật chung
Trái thông khô lăn lóc trên tuyết giăng mênh mông
Hồng tước mừng ngậm trái holy đỏ thế nhánh olive
Raccoon giương mắt đèn pha thế đuốc làm dấu
Tuyết rơi, đêm lạnh giá, possom chít chít, bò vô hang gậm chút lá khô
Thần dân gà trong chuồng, chân khó mang giày ,không dự, nhưng ủng hộ
Thỏ thì cũng nhận đại diện bầy chiên ấm áp ngủ muộn
Lăng xăng cùng mấy sóc già sửa lại ổ rơm
Nửa đêm rồi, mèo mẹ vội làm phép bình an
Chia nhân ái, dịu dàng cho muôn loài, muôn thú
Sống thân thiện, hoà bình chia nhau trú ngụ
Mỗi thú mỗi vẻ, tô điểm cuộc đời cho luôn hứng thú


Chương Hà  Noel 2017

KHÔNG HẸN, KHÔNG CHỜ



KHÔNG HẸN, KHÔNG CHỜ

Chỉ một đôi năm em đã quên
Tình nhau vệt nắng thoáng qua rèm
Le lói cuối chiều mau lịm tắt
Chút nhớ nào lắng đọng trong đêm

Dặm đường xa , nức lòng mong gặp
Đối mặt nhau sao quá ngỡ ngàng
Em liếc qua nhìn người xa lạ
Mối duyên hờ, mai một, lỡ làng

Mắt trong mắt không thấy hồn nhau
Tay ai run khi chạm lời chào
Anh ngượng nghịu chối lời thân ái
Tình thiết tha lòng lại thấm đau

Gặp nhau rồi dù trong phút giây
Hạnh phúc nào ai giữ đong đầy
Quày quã về khó điều bịn rịn
Bài thơ tình ngâm mãi càng say


CH

GIÁNG SINH BUỒN




GIÁNG SINH BUỒN

Trời đông lạnh người ta tìm ấm
Nhà nhà rực rỡ,dãy đèn giăng lấp lánh
Những ngọn nến lung linh
Lời chúc tụng nồng nàn
Tiệc tùng, hội họp lăng xăng
Bài thánh ca vang vọng
lập lại năm từng năm
Những linh hồn đã qua ,còn không cũng tìm tới
Giây phút thiêng liêng của trần thế
Niêm vui hớn hở
Đâu có mùa giáng sinh nào buồn
Nếu chì một người lủi thủi
Ngồi yên trong bóng tối
Nhìn tuyết rơi lấp lánh ngoài trời
Nhớ những Giáng Sinh xưa với nỗi ngậm ngùi


Chương Hà

EM CÒN YÊU ANH KHÔNG


EM CÒN YÊU ANH KHÔNG

Có khi nào tự hỏi
Em còn yêu anh không
Sao anh lại đắn đo
Ngờ tình em bất biến

Tình său nặng trời biển
Lòng ta cùng chung lòng
Đất trời dù xoay chuyển
Tình vẫn đầy mênh mông

Ta sống trong hồn nhau
Đâu cách trở muôn trùng
Nghỉ tới nhau từng lúc
Nối đời nhau một phương

Suốt đời vẫn dìu nhau
Những gập ghềnh thăng trầm
Tay dù không trong tay
Đôi tim luôn nồng ấm

Ta già nua cùng nhau
Nấu nung tình mộng chín
Sẽ nhìn lại cuộc đời
Hạnh phúc thật hoàn chỉnh

Chưa bao giờ anh nghĩ
Còn yêu em hay không?
Không bao giờ anh hỏi
Em có còn yêu anh?


Chương Hà 

CHÚT TÌNH HƯ ẢO


CHÚT TÌNH HƯ ẢO

Dáng hoa thấp thoáng động bên rèm
Vật vờ hư ảo giấc cô miên
Mịt mờ sương khói khơi nhân ảnh
Yểu điệu mơ hồ dấu gót tiên

Hương Quỳnh,hương Quế quyện hương Trầm
Mơ màng âm vọng cõi xa xăm
Thướt tha gối lẽ xuân kề mộng
Ân tình lai láng lúc tàn canh

Ỡm ờ mây tối phủ trăng xanh
Lơ thơ sương lạnh thấm tơ mành
Tỉ tê nức nở mồ hoang lạnh
Hồn oan tức tửi giữa đêm thanh

Tiếng gà eo óc vọng thôn xa
Nửa giấc vu sơn nửa thực hư
Áo xiêm xô lệch cơn hồ điệp
Nỡ trách sao ai vội giã từ

Duyên hờ chớm đượm tràn sinh khí
Huyển hoặc ru ai phút thoảt trần
Người mơ không phước trong đời thật
Liêu trai chút nợ buộc duyên phần


Chương Hà

BIẾT ƠN


BIẾT ƠN

Tôi gởi lời cảm tạ
Trăm bạn hiền gần xa
Chúc mừng tôi sinh nhựt
Vui không còn thấy già

Một năm thêm gần đất
Mỗi ngày càng xa trời
Sống cho đời đáng sống
Vui trọn một đời vui

Tình thương đem chia xẻ
Tràn trề khắp mọi nơi
Nuôi tim thêm chan chứa
Nồng ấm khi xa rời

Những gì giữ để lại
Dù còn hay pha phôi
Tâm hồn sẽ thanh thản
Ung dung vào cõi trời

Chương Hà

ĐỜI BỖNG THOÁNG QUA



ĐỜI BỖNG THOÁNG QUA

Khi tôi chợt nghĩ
Đời bỗng đi qua.
Những cuộc tình cũng qua vội,
Còn có người nào ở lại
Tiển tôi đi xa.
Cuộc đời chỉ ngắn ngủi.
Đắng cay, ngọt bùi nếm trải,
Còn chút gì để thiết tha.
Trá tim đã mõi,
Linh hồn nhẹ rồi.
Để tôi đi chẵng chút ngậm ngùi.
Những gì ở lại:
Mấy bài thơ cũ,
Vài khúc ca vui
Người nào tìm thấy
Cứ vào cuộc chơi.


Chương Hà

Friday, December 29, 2017

BÊN HIẾU BÊN TÌNH







BÊN HIẾU BÊN TÌNH


 


Thôi mình xa nhau thôi


Ngày mai đành cách biệt phương trời


Chữ hiếu hai vai em gánh nặng


Tình chung đáy lòng giữ trọn đời


Anh cứ coi như em đã chết


Từ khi vừa gặp đã xa rời


Em cũng coi như mình đã chết


Tình yêu chai sạn trái tim côi


Cầu anh hạnh phúc trong duyên mới


Đời em phải đổi được bao đời


Trái ngang đau khổ theo em mãi


Mừng anh hạnh phúc để em vui


 
Chương Hà

XỨ LẠ QUÊ NGƯỜI






XỨ LẠ QUÊ NGƯỜI


 
Em ở đồng quê lạ xứ người

Ruộng chẵng mùi bùn lúa chẵng sung

Câu hò thủ thỉ không ai đợi

Em hát chỉ em đở lạnh lùng

 
Nắn nót từng lời học khó thành

Giọng người ngọng nghịu phải tập tành

Tiếng yêu bập bẹ không thành chữ

Ôm ấp người dưng chẵng chút tình

 
Đồng tiền nhân nghĩa đổi trao rồi

Nhắm mắt đành may rủi một đời

Những đêm giá rết hồn êm lạnh

Đau nhói tim đơn bóng một người





Tình phụ giờ anh chắc hận đời

Chữ nghèo theo tình nghĩa buông xuôi

Phận bạc má hồng đành trôi giạt

Đời em đã bán, khổ em thôi





Chương Hà



MÙI HOA CHANH HOA BƯỞI








MÙI HOA CHANH HOA BƯỞI


Tóc em mùi hoa chanh
Da thịt em thoảng mùi hoa bưởi
Em cô gái miệt vườn xa lạ xứ Bình Dương
Tới lui chi đây mang cả mùi hương

Làm lòng tôi cứ bàng hoàng, vương vấn
Thiếu mùi hương tôi như ngơ ngẩn
Đứng ngồi, ra vào, lẩn thẩn, ngu ngơ
Có phải đam mê mùi hương, đem thương, đem nhớ

Nhớ nước da bông bưởi
Nhớ mái tóc mượt mà, mướt như lá chanh non
Sao mùi hương lôi kéo nét người thương
Phải người đó mùi hương mới ra hương vị

Người và mùi hương quyện nhau kỳ dị
Chỉ cùng nhau tình mới lên ngôi
Tim xao động rộn ràng, chỉ cho một người thôi
Chỉ người đó suốt đời với mùi hoa chanh, hoa bưởi


Chương Hà

Thursday, December 14, 2017

VỢ TÔI



VỢ TÔI


Ta gá nhau làm vợ chồng
Mười ba năm có phải là tù ngục
Hay cũng nghĩa tình, cũng duyên nợ
Một mặt con lâu dài ràng buộc
Cũng không bằng nông nổi thuở dại khờ
Cùng kẻ gạt tình lập lại chuyện xưa
Dan díu rồi quất ngựa
Mua được nọ rút ruột gan cho nó
Lời xảo trá nó dạy làm người mới
Táo trở, vô lương làm lẽ sống đời
Sở khanh che mặt, hạnh phúc giả vờ
Con rớt rơi tạo phước trời dung ruổi
Lòi chuyện ở vậy chờ đợi
Mặt mo với mặt dày một mối
Sống núp, cuối mặt,người đời phỉ nhổ
Hởi ơi

Chương Hà

UYÊN ƯƠNG



UYÊN ƯƠNG

Đường đời ta sánh vai
Em đi trước một bước
Một bước đã kéo dài
Đời anh không như trước

Những buồn vui có được
Giờ như còn sống thực
Bao yêu thương quấn quýt
Bao sẻ chia tha thiết

Không em anh mất hết
Nghị lực để vui sống
Chìm đắm trong nhớ nhung
Mong tìm nhau trong mộng

Mộng thực tràn yêu thương
Chim như liền đôi cánh
Lá không thể rời cành
Đời đời luôn uyên ương
Chương Hà
Viết tặng anh Vĩnh Điện

Đường đời ta sánh vai
Em đi trước một bước
Một bước đã kéo dài
Đời anh không như trước

Những buồn vui có được
Giờ như còn sống thực
Bao yêu thương quấn quýt
Bao sẻ chia tha thiết

Không em anh mất hết
Nghị lực để vui sống
Chìm đắm trong nhớ nhung
Mong tìm nhau trong mộng

Mộng thực tràn yêu thương
Chim như liền đôi cánh
Lá không thể rời cành
Đời đời luôn uyên ương
Chương Hà

Viết tặng anh Vĩnh Điện

TÔI LÀM THƠ



TÔI LÀM THƠ

Tôi ước làm họa sĩ
Nhưng chỉ vẽ được những nét ngô nghê.
Tôi muốn làm nhạc sĩ
Nhưng không tạo nên âm điệu.
Tôi chỉ có thể viết những lời đơn sơ,
Nối chút ý tưởng tình cờ
Cố dệt nên bức tranh,khúc nhạc.
Những bài thơ tỏ rõ điều khúc mắc,
Trải lòng đôi phút.
Đem cảm xúc tạo nên hạnh phúc.
Hạnh phúc nhẹ nhàng khi tả được âm thanh bọt sóng,
Vẽ ra được tình yêu đầu đời từ hai trái tim non.
Gióng tiếng trống truyền hịch Bình Than.
Vuốt ánh thép hào hùng người chí sĩ rít huyết thệ đáp lời sông núi.
Vẽ xót xa, đau lòng người dân tôi vô tội bị áp bức, chụp mũ.
Tả đất nước tôi chia cắt loang lổ,sông núi mỏi mòn.
Đọc thơ mình để vui buồn lúc cô đơn
Nhưng hiổu được có người cùng chia sẻ.
Thơ tôi viết muôn màu, muôn vẻ,
Tôi quyay cuồng, thổn thức những đam mê.
Chỉ có thơ, tôi có được Nàng Thơ
Tôi e ấp từ cõi trần hay mộng ảo.
Chương Hà


TÌNH YÊU NGANG TRÁI



TÌNH YÊU NGANG TRÁI


Đừng trách chi anh hờ hững
Tim chai sạn nhịp yêu đương
Anh chỉ là một người thường
Cũng rung động lời tình em thỏ thẻ
Mơ tưởng em từng giấc ngủ
Nụ cười tươi , hoa chớm nở
Mắt long lanh , sáng trời sao
Anh mê mẩn lạc trần theo tiên nữ
Anh ước mình lột lốt cũ
Nhưng anh vẫn là thứ dân
Không thể đóng vai hoàng tử
Sao vịt què níu được gót thiên nga
Em sống quyền quý cao xa
Đứng đi, hàng trưởng giả
Dẩu anh cố ráng trèo cao
Vẫn té lộn nhào, càng thêm đau khổ
Nên hãy nhận tình ngang trái
Không cầu vàng bước song đôi
Dìu cuộc đời dài còn lại
Ta thương nhau , lặng nhìn nhau thân ái

Chương Hà

TÌNH TRỜI



TÌNH TRỜI

Hồn tôi xoay vũ trụ
Mơ em khắp thiên hà
Gặp nàng thơ ngáy ngủ
Gục giữa trời bơ vơ
Trái tim tôi ngu ngơ
Nhấp nháy niềm thân ái
Ánh mắt em rũ sầu
Giọt sao tình vụn dại
Ngân hà bừng sáng chói
Chùn lòng tôi âm u
Khiến tôi sao đổi ngôi
Xông vào hồn em vội
Sóng sánh duyên tình ái
Níu tay trôi thảnh thơi
Dìu nhau không gian trọn
Đường tình trời chơi vơi

Chương Hà 9-2016

THÔI QUÉT LÁ



THÔI QUÉT LÁ

Năm nay mừng sinh nhựt tôi thấy mình còn rất khỏe
Hẹn mùa thu lại hăng say quét lá nữa.
Mùa thu chưa tới, sao tôi thấy hắt hiu.
Nhìn chiếc lá rụng lòng buồn vô cớ.
Mỗi thu lá rơi lả tả...
Sao giờ thấy xa lạ,
Thấy bở ngở.
Lá đổ ngập ngừng mà lòng mình thì chập chùng
Trong niềm vui xưa đã mơ hồ ngao ngán.
Cây theo tôi ngày tháng, giờ cũng đã già.
Lá xác xơ,chưa vàng đã rụng.
Tôi thấy bồi hồi, xao động.
Một cơn gió nhẹ,
Đám lá khô không chờ quét
Đã vội cuộn mình cuốn gom vào góc tối.
Tôi giờ ngồi lắng nghe cái yên lặng của đất trời
Cái gây lạnh, cơ thể muốn tìm sức sống mới
Hay run rẩy lo tới lúc lạnh giá , đau đớn, bất lực
An phận đời mình như chiếc lá khô ,rã rời khi tới lúc.


Chương Hà  thu 2016

THẰNG BÉ BÁN BÁO và CÀ PHÊ CHÚA NHẬT



THẰNG BÉ BÁN BÁO và CÀ PHÊ CHÚA NHẬT

Thằng bé nghèo bán báo
Ở góc ngả tư đường
Mưa giông bất ngờ trút xuống
Nó vội cổi áo thun rách bọc chồng báo
Ngày chúa nhật buồn, rét mướt
Tôi lội ra quán, muốn uống chút cà phê
Cho ấm lòng, ngồi nhìn thiên hạ
Nhưng thôi, tôi dành tiền mua báo cho nó
Nên lại quay trở về
Ngồi đọc mơ hồ bên cửa sổ
Mưa nặng hột thêm, ngoài trời đầy gió
Chắc thằng bé trơ sườn, ướt nhem, run rẩy
Chồng báo gia tài không đủ khô
Buổi sáng chúa nhật ảo nảo, vật vờ
Lòng tôi bồi hồi, trăn trở
Sao lạnh lẽo, buồn sâu hơn mọi bửa

Chương Hà


CHUYẾN TÀU KHUYA



CHUYẾN TÀU KHUYA

Tôi rời Paris vội về Lyon
Nhà ga khuya héo hắt đèn vàng
Trời vắng lặng không người đưa tiển
Trái tim buồn và một đêm đen

Còi thúc giục vật vờ, thờ ơ
Còn trông ai, lỡ ai mong chờ
Đường xa không? Tình còn dịu vợi?
Bánh xe lăn thâu ngắn thời xưa

Em bảo hẹn , nhưng xin đừng tới
Tình dẫu vui, thêm rối lòng em
Mấy mươi năm hai đời rẻ đổi
Nuôi tình cùng nung nấu mông mênh

Trời đông giá đêm nào em nhớ
Mắt long lanh, hoa tuyết lung linh
Tay quàng nhau ôm tình đủ ấm
Rồi chia xa lạnh lẽo riêng mình

Ga Lyon tàu ngừng lâu lắc
Hồn thẩn thờ , nửa xuống, nửa thôi
Anh đã tới như mình vừa gặp
Tàu lại đi, tình lại xa rồi


Chương Hà