Thơ
Cho Người Tình Đầu
Tưởng
rằng mình cố quên nhau
Ba mươi năm chẳn vẫn sầu chứa-chan
Cuộc trần trăng khuyết, bèo
tan
Trông tin sa-sót, ngỡ ngàng
chuyện xưa
Nẻo nào nắng sớm, chiều mưa
Nẻo nào ấm lạnh chưa vừa trái-oan
Bao nhiêu bến, bấy đò ngang
Bao nhiêu cười gượng, thở
than, lệ thầm
Gian-truân mấy độ thăng-trầm
Để cho gan-mật anh-hùng phôi-phai
May rằng chẳng nghĩa trúc-mai
Người yên phận đó nào say nỗi
niềm
Ba mươi năm cứ mộng tìm
Trong mơ dư-ảnh trọn hình bóng
xưa
Trời nầy nắng sớm chiều mưa
Ba mươi năm cũng dư thừa nhớ-nhung.
3/2/90
No comments:
Post a Comment