Friday, May 5, 2023

CON VỊT TRỜI CÔ ĐƠN


 CON VỊT TRỜI CÔ ĐƠN


Trời lạnh rồi bầy vịt trời hối hả kéo nhau về phương nam

Bao bận rộn, ồn ào, chí chóe trên mặt hồ ấm áp thân quen

Chia nhau niềm vui đất mới bình an

Dù tạm bợ nhưng vẫn hứa hẹn chan đầy sức sống.

Chúng xoa dịu trong tôi buổi chiều rũ rượi ,với đầy sinh động

Hâm nóng cái lạnh lẻo, ảm đạm của mùa đông cô đơn.

Khi tôi sắp quay về, bỗng có một chú vịt con bay tới muộn

Nó đáp xuống góc hồ một mình im lặng

Bị bầy vịt họp đàn chối bỏ, con vịt non yếu đuối , què quặt

Sao giống tôi, bất lực, luôn trễ tràng, tự gậm nhấm tủi buồn

Dù ở nơi ấm áp mà lòng vẫn lạnh lùng

Nó và tôi bơ vơ, lặng lẽ ở góc hồ để tự tìm cái ấm lòng

Hồ như mơ màng, thơ mộng, nhưng tình thì không

Đất trời mênh mông, nơi nào tạm sống ?

Bầy vịt trời sẽ qua mùa đông, trở về đất nhà vào mùa xuân hy vọng

Còn tôi bốn mùa trói mình năm nầy, năm nọ

Nơi hồ nầy và nỗi buồn không thể nguôi ngoai

Mịt mùng biệt xứ


Chương Hà 


No comments:

Post a Comment